Hiện các nhà sử học đưa ra giả thuyết rằng, chủ nhân ngôi mộ đá cổ trên núi Đại Huệ ở Nghệ An chính là vua Cảnh Thịnh, con trai hoàng đế Quang Trung.
Hàng trăm năm nay, cứ đến ngày 20/10 (âm lịch) người dân họ Hồ ở Nam Đàn, Hưng Nguyên (Nghệ An) lại tổ chức ngày giỗ cho vua Cảnh Thịnh (Nguyễn Quang Toản) trên núi Đại Huệ (xã Nam Anh, Nam Đàn).
Các nhà sử học còn phát hiện cạnh chùa cổ Đại Tuệ (núi Đại Huệ) có một khu lăng mộ đá cổ vô chủ rất lớn. Giả thuyết cho rằng, đây là nơi an nghỉ của vua Cảnh Thịnh. Sau khi ý đồ phục quốc bất thành, ông phải đi tu đến cuối đời và mất tại đây.
Đây thực sự là dấu hỏi lịch sử, không chỉ người dân sở tại mà giới sử học đến nay vẫn đau đáu tìm lời giải.
Ngọn núi thiêng
Dãy Đại Huệ mang trong mình bao dấu ấn lịch sử nằm cuối xã Nam Anh (Nam Đàn), sừng sững như một quả chuông úp khổng lồ đội trời (cao gần 500 mét so với mực nước biển).
Trong quan niệm của người dân, đỉnh cao nhất của hệ thống toyota cần thơ núi, nơi có nghi vấn ngôi mộ của vua Cảnh Thịnh là điểm khởi phát long mạch của vùng đất thiêng.
Do hội tụ khí nhuệ của đất trời, nên mảnh đất này sản sinh ra nhiều nhân tài, quan văn, tướng võ có công lớn với dân tộc.
Ngày xưa, khi Mai Thúc Loan dựng cờ khởi nghĩa đã dựa vào thế núi làm căn cứ luyện tập quân sỹ.
Thời nhà Hồ, cha con Hồ Qúy Ly từng xây dựng Hồ Vương thành trấn Nghệ An châu, hòng chống lại quân Minh xâm lược.
Đến thời hoàng đế Quang Trung, trong cuộc hành quân thần tốc từ Huế ra Bắc đại phá 29 vạn quân Thanh thành công, cũng từng trú chân ở chùa Đại Tuệ, dựng trại trên núi tuyển và rèn luyện quân sỹ.
Không những thế, khi chết đi, người ta cũng muốn được gối đầu vào núi, để họ hàng sau này vạn đời hưng thịnh. Mộ của mẹ Mai Thúc Loan, mộ bà Hoàng Thị Loan (mẹ Bác Hồ), cùng rất nhiều dòng họ khoa bảng ở những vùng xã làng lân cận cũng đều được an nghỉ ở dãy núi này.
Nói như vậy để thấy rằng, dãy Đại Huệ có gì đó như là "điểm hẹn" thiêng liêng của lịch sử, có vai trò quan trọng trong tâm thức của người dân, nên mỗi khi nhắc đến, người dân nơi đây đều thể hiện tình cảm tôn kính, tự hào.
Ông cha ta thường nói "lá rụng về cội", một vị vua gốc gác xứ Nghệ (dòng dõi vua Cảnh Thịnh nguyên gốc huyện Quỳnh Đôi, sau đó di cư lên huyện Hưng Nguyên), khi mất đi có nguyện vọng an nghỉ trên mảnh đất quê hương không phải không có lý. Huống hồ đây là ngọn núi được người dân xem là rất linh thiêng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét